Băng Đảng Nghiện Rượu
(Điều Độ Khi Uống Rượu)
Thủy Tú dịch thuật
Thuở xưa, khi Brahmadatta làm vua, đấng Giác
Ngộ được sinh ra trong một gia đình giàu có. Ông trở thành người giàu
nhất ở Benares.
Vào lúc đó cũng có một băng đảng của những kẻ
nghiện rượu đi lang thang khắp các nẻo đường. Tất cả những gì mà họ
có thể nghĩ đến chỉ là làm sao để kiếm ra rượu. Đối với họ nó là
một loại thuốc mà họ không thể sống được nếu không có nó.
Một ngày kia, khi họ không còn tiền như thường
lệ, họ nghĩ ra một kế hoạch đi cướp tiền của người đàn ông giàu có
nhất ở Benares. Nhưng họ không biết rằng ông là vị Bồ Tát tái sanh,
cho nên ông không dễ gì bị lừa gạt!
Họ quyết định pha chế một ‘Mickey Finn’, đó
là một loại rượu pha với thuốc ngủ không mùi vị. Kế hoạch của họ
là làm cho ông trưởng giả uống Mickey Finn. Rồi khi ông ngủ say họ sẽ
cướp hết tiền, nữ trang, và ngay cả quần áo sang trọng ông đang mặc.
Thế là họ dựng một quán rượu nhỏ tạm thời bên đường. Họ đổ phần
rượu cuối cùng của họ vô một cái lọ, và trộn vô vài viên thuốc ngủ
loại mạnh.
Một lúc sau ông trưởng giả trên đường đi đến cung điện đi ngang
qua đó. Một trong những kẻ nghiện rượu lên tiếng kêu ông, “Xin hân hạnh
chào ngài, sao không bắt đầu một ngày tốt đẹp – bằng cách cùng uống
rượu với chúng tôi. Ly đầu tiên là do chúng tôi mời!” Rồi hắn rót rượu pha thuốc ngủ vô ly.
Nhưng đấng Giác Ngộ không uống bất cứ thứ rượu nào. Chẳng
những thế, ông tự hỏi tại sao những kẻ nghiện rượu này laị quá hào phóng với món thuốc yêu thích của họ. Thật
là không giống họ chút nào.
Ông biết ngay là có mưu mô gì đây. Nên ông quyết định dậy cho họ
một bài học. Ông nói, “Sẽ là một sự bất kính khi xuất hiện trước
mặt vua trong bộ dạng say rượu, hoặc thoảng là chỉ có một chút mùi
rượu trong hơi thở của tôi cũng không được. Nhưng xin hảy đợi tôi ở đây.
Tôi sẽ gặp lại các ông khi tôi trở về từ cung điện.”
Bọn nghiện rượu thấy thất vọng. Họ sẽ không thể uống thêm rượu
sớm hơn như họ tính. Nhưng họ quyết định kiên nhẫn chờ.
Khoảng vài giờ sau ông trưởng giả đi về ngang quán rượu. Bọn
nghiện rượu đã rất thèm rượu. Họ gọi ông lại và nói, “Xin hân hạnh
chào ngài, sao không ăn mừng việc ngài đi thăm vua? Ngài hảy uống thử
ly rượu ngon này. Xin nhớ rằng ly đầu tiên do chúng tôi tặng!”
Nhưng vị trưởng giả chỉ nhìn vào chai và ly rượu. Ông nói, “Tôi
không tin các ông. Cái chai và ly rượu đó trông vẫn còn y nguyên như
hồi sáng này. Nếu nó ngon như ông nói, các ông có lẽ đã uống chút
đỉnh rượu này trong ngày nay rồi. Thật ra thì các ông có thể đã không
kiềm nổi mà uống hết nó rồi! Tôi không có ngu đâu. Chắc hẳn các ông
đã cho thuốc gì vào trong rượu.”
Người đàn ông giàu nhất ở Benares bỏ đi để trở về nhà ông, và băng
đảng nghiện rượu lại bắt đầu trở lại kế họach và mưu mô của chúng.
Ý
chính: Đừng uống rượu quá độ – và suy nghĩ cho chín chắn khi làm
việc gì.
********
A Gang of Drunkards (Sobriety)
Once
upon a time, when Brahmadatta was king, the Enlightenment Being was born in a
wealthy family. He became the richest man in Benares.
There
also happened to be a gang of drunkards who roamed the streets. All they ever
thought about was finding ways to get alcohol, the drug they thought they
couldn't live without.
One
day, when they had run out of money as usual, they came up with a scheme to rob
the richest man in Benares. But they didn't realize that he was the reborn
Bodhisattva, so he wouldn't be so easy to fool!
They
decided to make a 'Mickey Finn', which is a drink of liquor with a sleeping
drug secretly added to it. Their plan was to get the rich man to drink the
Mickey Finn. Then when he fell asleep they would rob all his money, jewelry,
and even the rich clothes he wore. So they set up a temporary little roadside
bar. They put their last remaining liquor into a bottle, and mixed in some
strong sleeping pills.
Later
the rich man came by on his way to the palace. One of the alcoholics called out
to him, "Honorable sir, why not start your day right - by having a drink
with us? And the first one is on the house!" Then he poured a glass of the
dishonest liquor.
But the Enlightenment Being did not drink any
form of alcohol. Nevertheless, he wondered why these drunkards were being so
generous with their favorite drug. It just wasn't like them.
He realized it must be some kind of trick. So
he decided to teach them a lesson. He said, "It would be an insult to
appear before the king in a drunken state, or with even the slightest smell of
liquor on my breath. But please be so kind as to wait for me here. I'll see you
again when I return from the palace."
The drunkards were disappointed. They would
not be able to drink again as soon as they wanted. But they decided to be
patient and wait.
Later that day the rich man came back to the
little roadside bar. The alcoholics were getting desperate for a drink. They
called him over and said, "Honorable sir, why not celebrate your visit to
the king? Have a drink of this fine liquor. Remember, the first one is
free!"
But the rich man just kept looking at the
liquor bottle and glass. He said, "I don't trust you. That bottle and
glass of liquor are exactly as they were this morning. If it were as good as
you say it is, you would have tasted some yourselves by now. In fact, you
couldn't help but drink it all! I'm no fool. You must have added another drug
to the alcohol."
The richest man in Benares went on his way,
and the gang of drunkards went back to their plotting and scheming.
The moral is: Keep sober - and keep your
common sense.
Kurunegoda Piyatissa
(The Jataka stories)
No comments:
Post a Comment